Cuộc chiến bắt đầu
Tử Đông nghe cô bạn thân nói vậy liền cười
-Nói gì vậy chứ ? Còn nhỏ mà ham yêu đương plezz`
-Nhỏ, tớ với cậu đã 18 rồi!
-Uh` tớ quên mất ^^~
-Trưa rồi, cậu ăn gì chưa? Đi ăn nhé
-Okie
-Gà nướng ! Và trà sữa…
Nàng nháy mắt với nó, nó toe toét
-Đúng là chỉ có cậu là hiểu tớ nhất
-Đi nào
Hạ Tường nắm tay nó lôi đi, nó ngoảnh lại
-Quế Anh & Hoàng Hà cùng đi nhé, a, cả Như Ý nữa ^_^
Thế là tất cả cùng theo Hạ Tường ra 1 nhà hàng sang trọng gần bệnh viện, vừa ăn Tường vừa hỏi Đông
-Chừng nào cậu mới đc xuất viện?
-Hok biết nữa
-Đông ăn từ từ thoy, lau miệng đi kìa, dính đầy tương ớt
Quế Anh đưa cho nó khăn giấy, nó cầm lấy & hỏi
-Khj nào Đông mới ra viện đc
-Chắc vài ngày nữa
-Đông sẽ đc đi học lại chứ
-Tất nhiên rồi ^^
Nàng mỉm cười trả lời, nó liền way sang Như Ý
-Ý vẫn là cô giáo của Đông nhé
Như Ý gật đầu
-Tuyệt thật! Bây giờ tớ cảm thấy rất tốt
-Mọi thứ đều ổn cả phải ko?
Hạ Tường bẹo má nó
-Uh` ^^ Nhất là có cậu ở bên cạnh tớ!
Từ nãy giờ im lặng wan sát, Quế An nhận thấy đc mối dây gắn kết thân thiết giữa Tử Đông & Hạ Tường, ngay lúc này đối thủ của cô ko còn là chị gái mình nữa, mà thay vào đó là Hạ Tường. Lập tức nàng đã có 1 kế hoạch trong đầu
-Đông có thích chơi bóng rổ nữa ko?
Tương Tử hỏi nó
-Ừm nghe hay đấy ^^
-Vậy có thể đến nhà mình tập, có 1 sân bóng ngay nhà mình, cũng ko tồi đâu
-Hi, nhà Tử chắc giàu lắm nhỉ
-Cũng bình thường thôi
-Okie nè, hết bệnh Đông sẽ sang nhà Tử
-Uh
Quế An liếc mắt nhìn Tương Tử & thì thầm
-Bạn đang định làm gì đấy?
-Tôi làm nh~ gì mà tôi muốn, vậy thoy!
-Hừm, sự cạnh tranh phải đc diễn ra 1 cách công bằng
Tử nhìn chăm chăm vào mắt Quế An, buông giọng
-Tôi ko hiểu bạn đang nói gì cả, ăn đi kẻo nguội
Hoàng Hà nói nhỏ vào tai Quế Anh
-Chị ơi, chị có nghĩ là ck chúng ta sẽ yêu chúng ta như trước kia chứ?
-Chị ko chắc lắm nhưng…sao e lại hỏi điều đó???
Hà đưa mắt nhìn sang phía ck mình, ám chỉ Quế Anh hãy nhìn theo mình – Tử Đông đang ngồi giữa Tương Tử & Hạ Tường, cạnh Tử là Quế An. Và Anh hiểu Hoàng Hà mún nói gì !!!
…….
Lấy lại tất cả
Cuối cùng thì nó cũng đc xuất viện. Quế Anh & Hoàng Hà đưa nó về nhà, nó trố mắt nhìn khắp nơi
-Woa đây là nhà của Đông sao?
-Ưm ^^~ Trước đây thì là nhà của em nhưng bây giờ nó là của 3 chúng ta!
Hoàng Hà vui vẻ nói còn nó thì hơi bối rối, Anh thấy vậy liền hỏi
-Sao vậy?
-A, Hạ Tường nói trước đây 2 ng` là…là… ng` yêu…của Đông hả?
Quế Anh gật đầu
-Xin lỗi! Đông ko nhớ gì cả >”< nó nhăn nhó rồi bật khóc -mỗi lần Đông cố nhớ lại nh~ gì trong wa’ khứ thì đầu đau kinh khủng…như có hàng ngàn mũi kim đâm vào vậy… hức -ko sao mà, nín đi ! quế anh nhẹ nhàng ôm lấy nó, khẽ nói -em yêu tay quệt nước mắt & nhìn 2 vợ của mình -hãy cho thời gian nhé hoàng hà tiến gần nắm thật chặt -2 em sẽ giúp chồng tìm kí ức mà! cười lên nào! ^__^ -cảm ơn, rửa mặt nhe -uh`, wc ở bên trái nhà bếp đấy! khi xong bàn ăn đã dọn sẵn bữa trưa thịnh soạn -nhìn mà thấy đói , chẹp! -ngồi ck kéo ghế ra -chà, đc ngồi giữa ng` đẹp thật ko còn gì sung sướng hơn
-Chị ơi, ck vẫn ko hề mất đi sự háo sắc vốn có
-Thì e cũng nói đó là tính vốn có mà, làm sao mà mất đc ^^
-Này, Đông đâu có chứ >”< -Đừng chối! ko phải ck đang có ý thix với cô giáo của sao?="”=" bị hà hỏi vặn, tử Đông gãi đầu tai -như Ý dễ thương mà -bjk ngay mà! thể nào sau này cũng lại thêm vài nữa cho coi, chỉ vì “nàng mà” hoàng nhại nó mỉa mai, trông thấy cậu chàng vẻ như sắp khóc đến nơi, quế an vội ủi -hà này, sao e làm sợ em rồi? Đừng we^n là vẫn 1 đứa trẻ 10t thoy ! ăn đi đùa chút vậy ^^ -hic gì ác wa’ , hồng đẹp đúng gai>”< -cái gì ? ck nói gì? hà véo vào hông nó 1 cái đau điếng -ai là hồng? -em chứ ai -gai đâu? -nè chỉ tay nàng đang bấu chặt lấy mình, buông ra -hứ! giỏi ngang -ko biết>_< quế anh cười, hòa giải -thoy ăn đi, đồ nguội hết rồi kìa! -Đó, em thấy chưa, dịu dàng vậy mới làm ng` ta yêu đc chứ -e ko nói với ck nữa! hà mặt lạnh lùng, cắm cúi -em…giận ah`? -ko rảnh -vậy thì ngước lên đi -chi? -ngước nào!!! -hok -nhanh! nhanh !!! nàng ngẩng lên, ngay trước là 1 miếng sườn ram chua ngọt="_=" -há miệng ra! ; -làm cái gì vậy?>_< -Ăn ko? ko Đông đút anh àh! nàng ngậm lấy đồ ăn nó gắp cho. cười toe -ngon -ko! ck khìn -hơ tối hum đó, lại đc nằm ngủ giữa 2 ng` đẹp ( ôi ! ước j` mình như ấy )) .nó cứ trằn trọc mãi, nhìn đồng hồ đã là 2h sáng, mai còn phải đến trường đi học lại. sang bên, say tựa thiên thần vậy. tử nghĩ thật may mắn – làm gì để đáp trả nh~ tình cảm mà Quế Anh & Hoàng Hà đã dành cho nó đây? Nó thở hắt ra, mang trong đầu 1 quyết định : lấy lại tất cả!!! Nó nhẹ nhàng hôn lên má Anh rồi đến Hà làm nàng khẽ động đậy. Nó ngả mình lại giường, khoan khoái trong vòng tay ôm chặt của 2 cô vợ
……
Hot “boy” come back
Sáng hôm sau, Quế Anh thức dậy, nằm cạnh nàng chỉ có Hoàng Hà “Ck đâu?”. Nàng gọi Hà dậy
-Ck đi đâu rồi?
Hà ngạc nhiên
-Làm sao e biết?
-Đi tìm đi, chị lo wa’
Cả 2 bước xuống lầu, nghe trong bếp có tiếng động liền vào xem, Quế Anh thở phào khj nhìn thấy Đông đang đứng đó, loay hoay với cái chảo trên bếp
-Ck đang làm gì vậy? Sao thức sớm vậy? 8h mới vào học mà?
-Uhm, ck biết chứ ^^ nhưng cố tình dậy sớm để nấu bữa sáng cho 2 vợ nà
Hoàng Hà thảng thốt nhìn Quế Anh, Anh cũng nhìn lại bằng 1 vẻ mặt ngạc nhiên ko kém
-Ck…ck…nhớ lại rồi sao?
Nó nhướn mày, liếm mép nói
-Cái đó thì …ko! Nhưng…vợ đừng bùn nhé, ck sẽ cố nhớ lại thật mau mà! Ayda…khét rùi! >”< -Để em làm cho hoàng hà bước lại -ko , ko để ck tự đc rồi ^^~ vợ đi rửa mặt rùi ra ăn nhé … -em cảm thấy vui wa’ chị ơi ! nói với quế anh khi cả 2 đang trong nhà tắm -chị cũng vậy! thái độ của đã có sự thay đổi -ck thật là dễ thương -uhm trước giờ vẫn vậy mà nó dọn bữa sáng bàn, cười tươi nhìn nàng -ngồi Ăn coi nấu ngon ko? tiến bộ đấy! khen -sao? -trước đây chỉ biết mỗi mì & chiên trứng thoy! -…nhưng kết hợp thứ đó lại, thành món : xào trêu nó, đỏ lên nghĩ hơn (_ _”) -um, lắm ^^ nức nở -hi, 1 chút học cùng lớn đúng -bik lun! nhỏ nữa ngạc nhiên, mà! trưa nhớ mua đồ gì>_^
-Ok, ok, ck yêu ! ^^
-Ck ủi đồ đi học của 2 ta rồi, ăn xong vợ lên thay đồ đi, ck lấy xe chờ ngoài cổng nhé
-Vợ biết rồi, ck chu đáo wa’
Quế Anh bẹo má nó. Trước khi dắt xe ra, nó hôn lên môi Hà, chào tạm biệt
-Ck sẽ về nhanh thôi, ở nhà đừng bùn nha!
-Em chờ ck đó!
-Uh` ^^~
Nó chở Quế Anh phóng vụt đến trường, lúc cùng nàng đi trên sân trường, ai ai cũng nhìn nó
-Tại sao họ lại nhìn ck ghê vậy? =_= Hay mặt ck có dính gì ???
-Vì ck đeo cái này này
Nàng kéo cái cravat màu xanh nó đang đeo, nó nhìn kĩ lại mới thấy dòng chữ nhỏ trên đó “Hot Tomboy 2k9”
-1 cuộc thi Sắc đẹp cấp trường ah` ?
-Chính xác & ck đã 2 lần liên tiếp giành đc danh hiệu cao nhất đấy ^^
-Chà, ko ngờ Chu Tử Đông này lại có sức quyến rũ đến vậy )
-Gúm ck wa’
Khi nó vào lớp thì cả lớp tưng bừng hò reo, còn có cả băng rôn giăng rõ to với hàng chữ : “Welcome you back !!!” Nó toe toét cười & nói :
-Đâu cần phải hoành tráng thế
-Hot boy mà ko hoành tráng sao đc?
Cả bọn vỗ tay rần rần. Nó nhận ra trong lớp có cả Như Ý, nó vẫy vẫy tay, Ý cười “Trời ạ! Sao lại có ng` cười xjnh như thiên thần thế nhỉ”. Bỗng nhiên tai nó như bị ai kéo lên
-Đau wa’ >”< Ơ…sao lại làm vậy? nó nhìn quế anh, nàng way đi, buông lời -tự tự hiểu đi! -hix Đông thi với vẻ mặt đắc chí, nhếch mép nó, nói -lâu ko gặp! vẫn chứng nào tật nấy nhỉ? -tôi wen mấy ng` trả rồi chạy vội theo anh -vk sao -ck thix Ý đến vậy sao? ghen? chằm chằm, mắt rưng tại vk phải khóc chứ? -nín đi ! ck dỗ con gái đâu -nếu thích thì cứ việc, dù cũng đã việc này roy`, đủ sức để ghen nữa xong bỏ suốt buổi ấy="”=" vào lớp, lo lắng hỏi lớp trưởng đc biết xjn xún phòng y tế nghỉ. ra chơi, đang hối hả thăm vợ mình bỗng có gọi tên nó. lại, 1 cô trông xjnh ^^ chờ -bạn…vừa Đông? -chứ ai -có chuyện gì ko? mới -a…nhưng…Đông…Đông biết! nhớ…bạn là ai? -hả? cách ngạc nhiên & chăm chú -xjn lỗi, xin lỗi… wc, đóng sầm cửa ôm đầu ngồi bệt xuống đất, cảm thấy đau như búa bổ. giác rất wen, nhưng tài nhớ đc, nh~ kí ức đan xen chồng chéo lên nhau, hoảng sợ. thở hồng hộc, bật mở chói -bạn tử Đông, tiểu lam đây mà! lắc lỗi …mình thật sự nhớ, tt__tt -Đừng khóc, rồi, yêu bạn nhìu lắm chầm lấy òa trên vai nàng, đột tiếng vang -2 ở ? đó, trừng trừng, hét -koooooooo….. ..... Âm mưu đen tối ngất xỉu nằm sàn, hốt -thi, đó mau đưa vừa bước wc chính – cho trở nên kích động nỗi vậy??? trong càng hơn -tử bị -ko biết, khj phát hiện tỏ sợ giải thix, gật xác nhận chắc cau mày -Ý chưa hề bất điều thô lỗ hắn, hắn thế thoy (-“-) nổi cáu khi nghi ngờ, liền hậm hực đi. khuyên -thoy giờ trước thể mà, chỉ câu “2 vậy?” đắp mền phắt -sao? 2 đó? chớp ah` ai, cậu luôn miệng vì an ủi -hiểu! roy` lý do đây! -là -Đông nhau ta lớn đúng -hình tiếp xúc vô -hừm rằng đánh -mình chứ, đều mà -phải? và cái thái độ bực tức ban nãy của hành hạ khiến hãi, !!! nức nở. bàng hoàng -cậu còn sao?...Đúng nghe gặp tai nạn -phải mọi thứ rắc rối hơn, ghét vụt muốn tìm rõ ràng tất cả, “ko tục chịu khổ sở đc!” “công chúa pha lê” chúng nghĩ thế. về phần chuông reo tan học, giật tỉnh dậy, bên cạnh mình, nói, nét nhăn nhó -vợ ơi, wa’, mơ ác mộng, trần thi…đánh nhiều…tại sao…sao hiểu…ck sai??? lam…>”< -ko sao mà, có vợ đây, ko ai thể làm hại ck đc! -hic, đừng giận nữa nhé -uh` nữa, chỉ tại mà mới ra thế này quế anh nắm tay nó thật chặt, lắc đầu quầy quậy phải đâu!>_< vợ ơi mình về thôi, ck ko thix nằm đây nữa -uh` hết mệt chưa, mới đc! -hết rồi mà nó ngồi bật dậy – thực ra đang nói dối nàng đầu vẫn còn rất đau kí ức tiểu lam & Đông thi đã…trở lại!!! lúc tới cổng trường thì 2 gặp hạ tường, tươi cười nhìn -cho mượn ng` yêu của bạn 1 chút nhé>_^
Tường nháy mắt nhìn Anh
-Để làm gì ?
-Sao vậy? Tử Đông là bạn thân từ nhỏ của mình mà, chẳng lẽ bạn lại ghen sao?
Quế Anh bằng mặt nhưng ko bằng lòng nói
-Đc rồi nhưng đừng có dẫn Đông đi đến nh~ nơi làm hao tổn sức lực đấy, Đông mới tỉnh dậy thoy
-Cậu đã ngất đi hả?
Hạ Tường đưa tay sờ trán Đông hỏi
-Ko phải sốt =_= mình…mình bị hoảng sợ thoy!
-Ôi tội nghiệp bạn tôi, chúng ta đi thư giãn nào
-Uh ^^ ! Vợ về ăn trưa với Hà trước đi nhe, ck đi tí về
-Ck cẩn thận đó
-Ck bik mà, vợ đừng lo!
Khi Quế Anh đã chạy xe đi rồi, Hạ Tường mới hỏi nó
-Vợ & ck sao?
-Trước đây là vậy mà
Nó nhìn bạn mình cười
-Nhưng…trước đó nữa, lúc chúng ta còn ở cạnh nhà nhau, thì cậu đã wen^ hết rồi à?
Nó đưa tay lên vò mớ tóc trên đầu, ấp úng nói
-Ko..nhưng…ơ…cậu đã bỏ tớ lại
-Thì giờ tớ đã về đây rồi còn gì, cậu là ng` thất hứa >”< ko chơi với cậu nữa hạ tường giận dỗi bỏ đi trước, nó bối rối chạy theo, kéo tay nàng lại -thoy mà>”< năn nỉ đó, tớ có mình cậu là bạn thân nhất thôi, mún kể cho nghe chuyện này -chuyện gì ? Đc rồi, giận tính sau, bây giờ về nhà của nói chuyện! hạ tường dẫn nó đến 1 chiếc xe hơi bóng lộn, nàng mở cửa -vào đi, còn đứng đó làm gì? ko galang chút nào hết, để ng`ta phải nữa -hic, sao oách thế -cậu thể hiện phong cách việt kiều sao? -trời ạ (_ _”) cần vậy ko? -haha, cần…cài dây an toàn vào phóng đây!!! ngay sau taxi đã lao theo 2 ng` mà ai hay biết ( ah` ngoại trừ cái cô đang ngồi trong )< />>>>>>>>>>
Trang chủ Truyện - Audio Truyện Les